Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Con đường đến với _điên nặng + tử_

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Con đường đến với _điên nặng + tử_

    Em chẳng biết các bác đến với điện tử thế nào, chứ với em thì có nhiều chuyện để kể lắm.
    Mà nói thật, mấy cái bác post bài ở canh giờ <5AM thì thuở nhỏ kiểu gì chả nhổ tụ vặt tran trong đài của bố, hoặc mổ tivi của mẹ xem người trong đó thế nào mà hát hay thế?
    Thằng bạn em hồi xưa tiết kiệm lắm. Nó tiết kiệm thời gian và năng lượng bằng cách đun cám bằng rơm, rồi tiện thể cắm dùi sắt vào đó để... nhổ linh kiện trên mạch cũ.
    Mỏ hàn đầu tiên của em là một đoạn dây đồng bắt vào mẩu fíp rồi hơ trên nến, cứ gọi là dùi cháy tay!
    Mà hồi xưa làm gì biết cách làm mạch in. Không khéo còn không biết chỗ mua board hàn í chứ, mạch có chục linh kiện mà thằng 3D cứ phải gọi là cụ.
    Tiểu sử các bác chắc cũng nưa nứa như thế chứ chạy đi đằng giời? Nếu luồng này không thành luồng sôi nổi nhất thì em tình nguyện chịu phạt với hình thức có mặt ở buổi offline kế tiếp. Hê hê

  • #2
    Nguyên văn bởi KnowMore Xem bài viết
    Em chẳng biết các bác đến với điện tử thế nào, chứ với em thì có nhiều chuyện để kể lắm.
    Mà nói thật, mấy cái bác post bài ở canh giờ <5AM thì thuở nhỏ kiểu gì chả nhổ tụ vặt tran trong đài của bố, hoặc mổ tivi của mẹ xem người trong đó thế nào mà hát hay thế?
    Thằng bạn em hồi xưa tiết kiệm lắm. Nó tiết kiệm thời gian và năng lượng bằng cách đun cám bằng rơm, rồi tiện thể cắm dùi sắt vào đó để... nhổ linh kiện trên mạch cũ.
    Mỏ hàn đầu tiên của em là một đoạn dây đồng bắt vào mẩu fíp rồi hơ trên nến, cứ gọi là dùi cháy tay!
    Mà hồi xưa làm gì biết cách làm mạch in. Không khéo còn không biết chỗ mua board hàn í chứ, mạch có chục linh kiện mà thằng 3D cứ phải gọi là cụ.
    Tiểu sử các bác chắc cũng nưa nứa như thế chứ chạy đi đằng giời? Nếu luồng này không thành luồng sôi nổi nhất thì em tình nguyện chịu phạt với hình thức có mặt ở buổi offline kế tiếp. Hê hê
    Mình đến với điện tử bao giờ cũng khong biết nữa, chỉ còn nhớ là cứ mỗi khi trong nhà có cái đồ điện nào hay là nhặt được là cứ tháo ra chọc ngoáy linh tinh, chọc nhiều đến nỗi nhiều cái lợn lành lạ cho nó thành lợn què, hj hj. Hồi mới vào nghề trong tay chỉ có vài ba cái tô vít(đa số là tự chế) và một chiếc mỏ hàn nung bằng bếp lửa(hjc hjc! nhớ lại mỗi lần hàn cái gì đó là phải nhóm bếp là thấy ghê) chả như bây giờ cứ cắm điện vào bóp cò phát là hàn được, rồi tiếp đến là cái mỏ hàn nung bằng điện 40W/12K lúc đầu mới có cũng thấy thích nhưng sau khi dùng được vài bữa lại chuyển sang chế lấy cái mỏ hàn xung( hj hj cái sản phẩm này giờ hãy còn nó nhẹ có hơn 1kg, người nào không wen dùng cho cầm hàn vài mối là xái cả tay luôn)......Thời gian cứ trôi đi bây giờ thì trong tay đã có.............Không còn cái cảnh đó nữa

    toandt: 0988846132

    Comment


    • #3
      Hề hề... bác này sướng! Có đến vài ba cái tôvít. Tôi chỉ có 2 cái bút thử điện (một cái mài hơi vát 2 cạnh, một cái mài mỏng bớt đi rồi cũng vát 2 cạnh), thế mà tháo bung bét từ cái quạt bàn đến cái đài mini.
      Mà cái thời mua được mỏ hàn nung thấy như được lên tiên so với dùng mỏ hàn thui! Nhưng cũng chỉ sướng được vài bữa, bị bỏng vài phát, bị giật vàng mắt... ôi trời! Lại thấy cái mỏ hàn súng của thằng sửa tivi, đến thèm!!! Mãi sau mới cóp nhặt mua được cái súng tí tẹo, sơn xanh chưa hàn đã nóng bỏng tay. Đời lại một lần nữa lên tiên...

      Comment


      • #4
        còn thời chúng tôi đến với điện tử bắt đầu từ cái ra di o chạy không cần nguồn điện - cái đài ga len ấy mà - không cần đến mỏ hàn , các mối nối được buộc lại bằng chỉ khâu . tách sóng bằng miếng galen mà mãi sau này mới biết là sunfua chì . Dây anten bằng dây đồng trần dài cả trăm mét nối trên hai ngọn cây dừa cao 15-20m . mỗi lần mưa giông là sợ lắm

        Comment


        • #5
          bắt đầu từ cái ra di o chạy không cần nguồn điện - cái đài ga len ấy mà - không cần đến mỏ hàn
          Bác còn mạch đấy không? Post lên cho anh em với!
          Cũng chỉ tham khảo thôi chứ chẳng làm được. Tiền đâu mà mua mấy chục m dây đồng?
          chỉ còn nhớ là cứ mỗi khi trong nhà có cái đồ điện nào hay là nhặt được là cứ tháo ra chọc ngoáy linh tinh
          Hồi tôi được cho mua cái FX570, sướng vãi t..., hạ quyết tâm giữ cẩn thận, dùng dài lâu!
          Ấy vậy mà 3 hôm sau chả còn cái ốc nào nguyên vị? Đã thế lại không cẩn thận, phải sắp lại phím mất cả buổi chiều, rõ dại!
          Cái mạch đa hài đầu tiên chạy được của tôi, nó cắn ngẹm của tôi mấy chục k (mà hồi đó bao giờ mấy góp được mấy chục k?). Nghĩ lại rõ ngu! mạch có vỏn vẹn 10 linh kiện mà lắp mãi không được.
          Thế mà khi lắp được hàng xóm lại tưởng mình nổi điên!!? Thế mới điên!!!
          Last edited by KnowMore; 04-07-2008, 10:47.

          Comment


          • #6
            Kái khoản này cứ gọi là... hì hì. Ở cái thị xã Phú Thọ có bao nhiêu quán...sắt vụn....

            Comment


            • #7
              Mà nói thật, mấy cái bác post bài ở canh giờ <5AM thì thuở nhỏ kiểu gì chả nhổ tụ vặt tran trong đài của bố, hoặc mổ tivi của mẹ xem người trong đó thế nào mà hát hay thế?
              Em cũng kô đến nỗi dám nhổ tụ, vặt tran trong đài của bố hoặc mổ ti vi của mẹ ra xem đâu, nhưng cũng từng bê cái Sutvonteur nặng..hic...từ độ cao khoảng 1m7 xuống để xem xem ... mấy cái bóng đèn nhỏ, xanh xanh đỏ đỏ nó làm thế nào để có thể nháy đẹp thế!
              Mở ra khoảng 5-7 lần thì vẽ được cái sơ đồ, kô phải sơ đồ nguyên lý đâu nhé, sơ đồ 3d hẳn hoi đấy, sau rồi đi kiếm linh kiện cũ để làm mạch.
              Thế là cái mạch đầu tiên của em đã ra đời, cái mạch đa hài với hai con tran... kô biết mã số kiếm được ở hàng sắt vụn.

              Comment


              • #8
                Kể từ cái ngày đầu tiên làm được mạch đa hài, tính đến bây giờ chắc qua tay mình cũng phải đến mấy trăm cái mạch đa hài nữa... Làm cho mình cũng có, mà làm cho bạn cũng có.
                có ai còn giữ mấy con tran loại tran vỏ sắt ...

                Comment


                • #9
                  Tôi còn một con STR9005 của Sanken (ổn áp tuyến tính 5V, 4A, 75W, có 5 chân) chả nhớ đã nhổ ở đâu, bác có đổi với tôi không? Đã có nguồn ổn áp lại được tản nhiệt 2W, sướng nhé!

                  Comment


                  • #10
                    Còn tôi thì biết đến điện tử từ một bài báo nói về cái radio (đài) không cần pin,không hiểu sao hễ cứ nghe cái gì tự nó hoạt động được là cố tìm hiểu xem sao,mua các thứ chỉ dẫn trong bài về làm thử,lúc đầu làm thử ,không chạy,hỏI đứa bạn hàng xóm,chỉ thêm,lúc đầu nghe được, để ở đầu giường,nghe 1 lúc 2,3 đài,sau đó bắt đầu chú ý tớI điện tử,mua sách về đọc,và học thêm,hồI đó có con diode OA70 dùng tách sóng to bằng 2 hạt đậu đen của ngườI bạn cho,thật là quí,thay cho cục Galen,làm cái đài hát to và rõ hơn,thuở học trò mà,không có tiền nhiều,nhịn ăn sáng,vào chợ Bình Tây ,nơi bán đồ cũ,hễ thấy cái máy gì lạ là mua về vọc,có cái sửa được,có cái nhìn vào chẳng hiểu gì cả.
                    giờ đây nhiều khi nhớ lạI, muốn nghe cái tiếng gió rít thân quen của radio đèn khi tìm đài mà không có,chỉ là ký ức,những bài hát thuở xưa từ những cái máy hát dĩa dùng bóng đèn cũng không còn,những bài ca không thể nào quên nhưng lạI không nhớ tựa đề bài hát.

                    Các bạn nào mớI học điện tử thờI bây giờ thật là thuận lợI,từ sách hướng dẫn cho đến các linh kiện điện tử đều tương đốI có sẵn,có tiền là mua được hoặc có từ sự trao đổI vớI các bạn ,sơ đồ thì nhiều vô kể trên mạng,có ý tìm là có.Còn học trường lớp thì có nhiều PP giảng dạy tiên tiến,giúp ngườI học mau tiến bộ,thật là may mắn.
                    Khuya rồI ,phảI đi ngủ để mai có sức làm việc nhà.chào mọI người.

                    Comment


                    • #11
                      Phải công nhận là bây giờ học điện tử cực kỳ thuận tiện: linh kiện sẵn, tài liệu nhiều, internet hiệu quả, có tiền...
                      Hồi xưa tôi mò mẫm, tiền mua linh kiện không có (mà cũng chẳng biết chỗ để mua), linh kiên có được đều do nhổ mạch cũ. Chủ yếu là mua lại đồng nát, hoặc anh em bạn bè có máy hỏng thì cầm về. Mà hồi đó thích thú sửa các đồ linh tinh thế, thức ngày ngủ đêm để sờ cái mạch! Bây giờ tôi vẫn còn một hộp linh kiện cũ, đủ thứ, có ra chợ mua cũng chẳng phong phú bằng.
                      Đã toàn linh kiện cũ rồi thì lại chả có cách gì tra cứu!

                      Comment


                      • #12
                        Tôi đến với điện tử từ mấy cái bài trong sách Kỹ thuật hồi cấp 3. Thấy nó hay thế! Hồi đó chỉ chú ý đến các kiểu khuếch đại âm tần nhưng chưa hiểu về định thiên. Mà đến giờ mình vẫn chưa làm được cái mạch khuếch đại nào dùng trans.
                        Đã quyết định học ngành xi-en-hai-ti (cntt) rồi, thế mà chẳng hiểu vỏ dưa vỏ dừa sao đấy lại dây với phòng Robocon của trường? Rồi 2 năm bô con bô *** đến bây giờ thì tay nam chả bằng tay chiêu.
                        Vớ cái nào là xào cái ấy, vướng cái gì là ghì cái ấy. Kiến thức lượm lặt, kinh nghiệm lượm lặt. Và một ngày mình tự coi mình là dân điện tử, dốt cũng được, chả ngại với ai!

                        Comment


                        • #13
                          Cần vợ chưa bằng cần trans
                          Gái xinh vẫn thua mạch đẹp!
                          Khi nào quan điểm này thay đổi thì tôi thay đổi!

                          //thách tui làm gì cho mệt

                          Comment


                          • #14
                            Lady and gentlement.
                            Con đường đến với Điên nặng của Nhật Hùng tôi cũng là do duyên số. Chả là hồi trước Hùng tôi làm người mẫu ảnh cho EVN, chuyên về mảng ảnh ở các trạm biến áp, bốt điện. Sau một thời gian tôi thấy rằng mình và ngành Điên nặng cũng có duyên nên gia nhập luôn. Bây giờ mặc dù làm kỹ thuật lâu rồi nhưng tôi vẫn yêu nghề mẫu ảnh lắm. Lâu lâu EVN thiếu người lại gọi.
                            P/S: Cái này bác Nhật Hùng bác ấy thẹn nên nhờ VNArmy viết hộ tâm sự bấy lâu.=))
                            AVR đã quay trở lại: ATMEGA32: 66k, ATMEGA8A: 30k, ATMEGA48: 30k.
                            Xem thêm tại Online Store ---> Click here
                            Mob: 0982.083.106

                            Comment


                            • #15
                              ha ha đọc bài của các bác sướng quá.cứ tưởng chỉ có mình lắm lúc nghịch dại.lúc chưa có mỏ hàn thì buộc dây.lúc kiếm được mỏ hàn thì hàn đến cháy cả tay,vì trên em không kiếm đâu mạch test,phải hàn đi hàn lại bao nhiêu lần.khi đi đại học mới biết đến chợ trời(năm nay năm thứ 2 rồi).hè về lam mấy mạch điện mà vẫn chưa xong,lại bị cháy linh kiện nữa chứ.mấy hôm nữa khéo phải xuống thăm mấy cô ở chợ trời mới được.
                              đọc bài các bác em vui quá.không biiết bao giờ mới được bằng các bác.mong các bác chỉ giáo cho em nhe.
                              ''Thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt
                              Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm''

                              Comment

                              Về tác giả

                              Collapse

                              KnowMore Tìm hiểu thêm về KnowMore

                              Bài viết mới nhất

                              Collapse

                              Đang tải...
                              X