Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Cái Vinh và cái Nhục khi kết thúc ngày cầm que đo điện.

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • #16
    Nguyên văn bởi mychanh Xem bài viết
    Đúng là có một thời gian cầm que đo thì cũng có những nỗi buồn vui lẫn lộn.
    nhớ lại thời gian minh dùng tâm quyết để phục vụ thì không mang lại ích lợi gì cho bản thân mà còn ngược lại.
    mình được giao nhiệm vụ sửa chửa tất cả các máy trong cơ quan, cho nên khi máy hư thì bằng mọi cách cũng phải cho nó hoạt động lại trong thời gian sớm nhất, nếu máy chạy tốt , mình được nghĩ tại chổ, nhưng mọi người nói rằng tổ kỷ thuật ở không.
    Hôm nọ cái máy không chạy mình mỡ ra phát hiện nó bị đứt cầu chì, vậy là mình tháo tung ra hết làm vệ sinh rồi mò mẫm hết mấy ngày, báo cáo lên lảnh đạo nó bị hư công suất đề nghị cấp kinh phí mua, và cứ thế đề nghị mua đủ thứ, linh kiện không hư thì mình đem về làm kinh tế phụ gia đình cũng khá. có một điều bất ngờ là cuối năm bình bầu khen thưởng mình được bầu Chiến sỉ thi đua xuất sắc vì mọi người thấy mình cứ mò mãi mấy cái máy và tưởng rằng mình quá siêng cống hiến nhiều.
    Không biết mình làm vậy có đúng không................
    Vâng, đúng là những chuyện éo le ở VN, trình độ cao, sửa nhanh, người ta lại tưởng là bệnh dễ, trả ít tiền. Bôi ra vài ngày, thì lấy tiền dễ hơn nhiều, đúng là được nhiều tiền hơn nhưng mà thấy đau lòng

    Comment


    • #17
      Nguyên văn bởi ssgabeo Xem bài viết
      Vâng, đúng là những chuyện éo le ở VN, trình độ cao, sửa nhanh, người ta lại tưởng là bệnh dễ, trả ít tiền. Bôi ra vài ngày, thì lấy tiền dễ hơn nhiều, đúng là được nhiều tiền hơn nhưng mà thấy đau lòng
      * Nhiều khi nó oái oăm thế đấy. Người có khả năng giải quyết nhanh một vấn đề kỹ thuật lại bị trả công thấp, hoặc bị thắc mắc "làm có tí thời gian mà sao đòi nhiều tiền công thế". Ai bôi ra lâu, đẻ thêm pan, nói nhiều hơn làm... thì khi lấy công cao lại không bị thắc mắc. Đó là do tư tưởng rơi rớt từ thời bao cấp, giống như trong phim "Bí thư Tỉnh ủy" chiếu trên TV vậy.
      -> Vậy nên người thợ kỹ thuật nhiều khi còn phải học "hót". Vì "hót" hay thì dễ lấy tiền.
      * Tôi đã từng gặp một ông khách, không biết gì về điện tử nhưng lại thích làm le, cái linh kiện nào cũng được gọi là IC. Thay cho ông ta cái tụ 104, ông hỏi: "Hư gì vậy anh?". Tôi nói " Hư con tụ một không bốn thôi". Ông xin mang máy, về trả tiền sau. Chiều đó ông mang trả tôi 30.000 đ tiền linh kiện và xin trả tiền công. Thì ra ông đã đi hỏi ở tiệm linh kiện xem con IC 104 có giá bao nhiêu.
      -> Vậy thì mình cứ tôn trọng khách hàng, để cho họ được làm oai, không thiệt đâu mà lo.
      Sao mà không có cái tụ nào có trị số kiểu như tên của các IC đắt tiền nhỉ?
      Chưa đỗ tú tài, nên vẫn còn phải đi học.

      Comment


      • #18
        Nguyên văn bởi HTTTTH Xem bài viết
        * Nhiều khi nó oái oăm thế đấy. Người có khả năng giải quyết nhanh một vấn đề kỹ thuật lại bị trả công thấp, hoặc bị thắc mắc "làm có tí thời gian mà sao đòi nhiều tiền công thế". Ai bôi ra lâu, đẻ thêm pan, nói nhiều hơn làm... thì khi lấy công cao lại không bị thắc mắc. Đó là do tư tưởng rơi rớt từ thời bao cấp, giống như trong phim "Bí thư Tỉnh ủy" chiếu trên TV vậy.
        -> Vậy nên người thợ kỹ thuật nhiều khi còn phải học "hót". Vì "hót" hay thì dễ lấy tiền.
        * Tôi đã từng gặp một ông khách, không biết gì về điện tử nhưng lại thích làm le, cái linh kiện nào cũng được gọi là IC. Thay cho ông ta cái tụ 104, ông hỏi: "Hư gì vậy anh?". Tôi nói " Hư con tụ một không bốn thôi". Ông xin mang máy, về trả tiền sau. Chiều đó ông mang trả tôi 30.000 đ tiền linh kiện và xin trả tiền công. Thì ra ông đã đi hỏi ở tiệm linh kiện xem con IC 104 có giá bao nhiêu.
        -> Vậy thì mình cứ tôn trọng khách hàng, để cho họ được làm oai, không thiệt đâu mà lo.
        Sao mà không có cái tụ nào có trị số kiểu như tên của các IC đắt tiền nhỉ?


        Nếu nói vấn đề "kỹ thuật' lọai này thì tôi có rất nhiều chuyện vui cười ra nước mắt và rút thành kinh nghiệm như sau:

        1-Không phải là sếp thì cái gì cũng giỏi nhưng sếp nói tầm bậy mà gân cổ cãi bị trù dập là cái chắc.Để công việc thực hiện tốt mình phải nói khéo sao cho sếp đừng tự ái,nhưng thực tế dù nói như thế nào đi nữa sếp vẫn tự ái và " coi chừng cái thân đi."

        2-Sếp giao cho cái máy,dù nó đứt cầu chì cũng phải bới móc tòan bộ ruột gan cái máy ra,sếp nhìn thấy mới nói "thằng này sửa tốt".

        3-Đặc biệt cẩn thận mấy thằng nịnh thần quanh sếp,mấy thằng này là anten thu sóng rất mạnh.Tín hiệu thu được từ mấy "chuyên gia" này thì cái sóng RF thu được sẽ là sóng "cơ học,âm tầng" đến màng nhĩ của sếp là tiêu đời luôn.

        4-Quan hệ với đồng nghiệp tuy vậy mà cũng khó khăn đấy,tranh luận mấy cái kỹ thuật chắc chắn tình bạn sẽ bị "sứt tai gảy gọng".

        Trong 4 vấn đề nêu trên,tới lui rồi cũng gặp cái số 3.Ôi cái thằng nịnh thần này đi đâu cũng gặp nó,từ nó mà có đến 10000001 chuyện rắc rối đến với mình. Tôi thường nói: "mình sợ sếp chứ đâu có sợ C... sếp".Nhưng đạp phải nó thì dơ cả đội giày của mình,phải vệ sinh lôi thôi lắm.

        Comment


        • #19
          Cái này em cũng bị rồi. Bị dính 1 phát 3 cái; số 1, 3 và 4 tệ thật. Làm em phải chuyển công ty .
          Em đang cố gắng tại công ty mới.
          Em vừa gửi 1 mạch kich SCR mới , các anh có thể qua xem giúp em được không , xem có vấn đề gi thì tư vấn giúp em với. ( Bài SSR và SCR, luồn Điện tử công nghiệp)
          Cảm ơn mọi người
          Tại sao cuộc sống không cho tôi biết tôi yêu điện tử sớm nhỉ. Bây giờ mới bắt đầu có quá muộn không......?

          Comment


          • #20
            Nguyên văn bởi vi van pham Xem bài viết
            ...

            3-Đặc biệt cẩn thận mấy thằng nịnh thần quanh sếp,mấy thằng này là anten thu sóng rất mạnh.Tín hiệu thu được từ mấy "chuyên gia" này thì cái sóng RF thu được sẽ là sóng "cơ học,âm tầng" đến màng nhĩ của sếp là tiêu đời luôn.

            ...
            Trong 4 vấn đề nêu trên,tới lui rồi cũng gặp cái số 3.Ôi cái thằng nịnh thần này đi đâu cũng gặp nó,từ nó mà có đến 10000001 chuyện rắc rối đến với mình. Tôi thường nói: "mình sợ sếp chứ đâu có sợ C... sếp".Nhưng đạp phải nó thì dơ cả đội giày của mình,phải vệ sinh lôi thôi lắm.
            Xin được nói thêm về điều thứ 3 này. Nếu làm trong các cơ quan nhà nước thì đặc biệt chú ý là có một thành viên được phân công làm "công an ngầm", anh này sẽ theo dõi mọi động tĩnh của các thành viên khác. Làm sao để biết người "đặc biệt" này ? Đó là người mà khi nói chuyện thường hay chỉ trích sếp, nói những chuyện trái với những việc cần làm,... để xem có ai nhảy vào tham gia bàn luận không và sau đó sẽ đem tâu cáo với sếp.

            Một điều nữa là trong quá trình làm việc nên cố gắng đừng để cái gì bị "sọc dưa", nếu không, sau này cứ bị lôi ra làm "ví dụ điển hình", và luôn bị gán với những điều không tốt.

            Thực tế cho thấy khi đi làm thì ngoài năng lực chuyên môn và kiến thức về kỹ thuật còn phải để ý nhiều cái "phi kỹ thuật" như điều thứ 3 này.

            Comment


            • #21
              Chúc mừng bá Phạm vì sắp về vườn.

              Về vườn sướng lắm chứ! Chẳng phải lo hay nghĩ chuyện "xịt" hay "nổ"... Thôi thì "bao năm trăn trở giờ tay ấp má kề tai họa cũng hư vô"

              Bá Phạm thế mà sướng, coi như bỏ được nghề... Như iem bi giờ vẫn khổ với cái mỏ hàn quá! Mà đã dính đến mỏ hàn thì chữ "Vinh" hay chữ "Nhục" cũng thế thôi, bao giờ bỏ nghề mới hiểu bằng bác được. Củ chuối vậy đấy.

              Thôi thì bác cứ vui đi, có gì hiểu biết thì phang lên đây cho anh em nhòm. Đứa nào hiểu biết thì đứa đó sướng, đứa nào ngu thì kệ nó chết. Chết nhiều nó sẽ khôn ra thôi mà. Miễn là trong tâm ta vui là được rồi. Hôm tới vào trong đó phải gọi bá đi nhậu tẹt ga mới được. Bá nhớ giữ sức để phục vụ iem nhá!
              Đêm nay tớ không ngủ - ngày mai tớ ngủ bù

              Comment


              • #22
                Bác nhà thủng nhớ kêu em nhậu tẹt ga với. Em chưa bị "xịt" cũng chưa "nổ".
                “If you create your own electricity, heating and water systems, you create your own politics. Maybe that’s what they’re afraid of.” –– Michael Reynolds

                Comment


                • #23
                  Nguyên văn bởi nhathung1101 Xem bài viết
                  Hôm tới vào trong đó phải gọi bá đi nhậu tẹt ga mới được. Bá nhớ giữ sức để phục vụ iem nhá!
                  Về hưu rồi,đi uống cà phê vĩa hè cỏn xin tiền vợ thì còn.... ga đâu mà tẹt?
                  Đang suy nghĩ xem ai là đối trọng của Nhà thùng.Hơi to to thì đã thành Teo hẳn rồi.May quá có Bxngoc đăng ký.
                  Cô nhóc "xù" tôi bữa nhậu hôm bình chọn cái gì đó(hình như bầu cô nhóc là người phụ nữ nhậu giỏi nhất diễn đàn thì phải).Tôi, nhà thùng, bxngoc đến nhà papa và maman cô nhóc ăn vạ,Cô nhóc phải trả nợ thôi.

                  Hì hì chiêu này được lợi đôi bề.

                  Comment


                  • #24
                    Nguyên văn bởi vi van pham Xem bài viết
                    Về hưu rồi,đi uống cà phê vĩa hè cỏn xin tiền vợ thì còn.... ga đâu mà tẹt?
                    Đang suy nghĩ xem ai là đối trọng của Nhà thùng.Hơi to to thì đã thành Teo hẳn rồi.May quá có Bxngoc đăng ký.
                    Cô nhóc "xù" tôi bữa nhậu hôm bình chọn cái gì đó(hình như bầu cô nhóc là người phụ nữ nhậu giỏi nhất diễn đàn thì phải).Tôi, nhà thùng, bxngoc đến nhà papa và maman cô nhóc ăn vạ,Cô nhóc phải trả nợ thôi.

                    Hì hì chiêu này được lợi đôi bề.
                    Cô nhóc bảo tổng kết mà có tổng kết đâu, thấm thoát cũng gần 1 năm rồi đây bác Phạm ạ. hồi đó là gần tết, bây giờ cũng gần tết thì bác nhắc lại. nếu năm nay có bình chọn nữa thì bác Phạm sẽ là người già nhất diễn đàn và lên chức " Ôn " (cái này là ngôn ngữ của người Hếu, có nghĩa là ông). nếu mà ra đường gặp bác thì phải vòng tay lại và Dạ! con chào "Ôn"

                    Comment


                    • #25
                      em đọc bài của mấy bác làm em sao lòng quá ra tết là em đi làm.là người nhà nước đọc song cũng thấy nghê nghê rồi nhỡ bụp nổ lại bị xếp tế thì buồn lắm.hix bây giờ thì em vẫn đang làm ở nhà thì còn đỡ nhục chứ đi lam rồi mà lại giông mấy bác thì cũng chán chả muốn làm.hihi công nhận bây giờ mà mình sửa cái gì nhanh mà lấy công kỹ thuật cao thì người ta lại bảo sửa mỗi tý time mà lấy nhiều tiền thế nên bây giờ có đức cầu chì em cũng câu time it phải 3 ngày cho đỡ kêu các bác à.
                      hãy làm theo cách của bạn!

                      Comment


                      • #26
                        nổi buồn vui ai cũng có. nhưng khi kết thúc ngày cầm que đo điện thì có ai dám bán que đo điện hay không.
                        giá bao nhiêu tôi cũng mua
                        Nhưng có ai dám bán hay không
                        còn tôi thì.........................

                        Comment


                        • #27
                          Nguyên văn bởi mychanh Xem bài viết
                          nổi buồn vui ai cũng có. nhưng khi kết thúc ngày cầm que đo điện thì có ai dám bán que đo điện hay không.
                          giá bao nhiêu tôi cũng mua
                          Nhưng có ai dám bán hay không
                          còn tôi thì.........................
                          Em bán đây, anh mua không ? EM để 10tr thôi giá rẻ bèo.
                          ......
                          .....bán rùi mua cái xịn hơn mới được, củ quá rồi hehe
                          Tại sao cuộc sống không cho tôi biết tôi yêu điện tử sớm nhỉ. Bây giờ mới bắt đầu có quá muộn không......?

                          Comment


                          • #28
                            Nguyên văn bởi mychanh Xem bài viết
                            nổi buồn vui ai cũng có. nhưng khi kết thúc ngày cầm que đo điện thì có ai dám bán que đo điện hay không.
                            giá bao nhiêu tôi cũng mua
                            Nhưng có ai dám bán hay không
                            còn tôi thì.........................
                            Tôi không bán que đo điện mà tôi phân phát cho đàn em,vì tôi quan niệm:

                            "Mỗi ngày tôi chọn 1 niềm vui,
                            Dìu dắt đàn em,gặt hái nụ cười"

                            Comment


                            • #29
                              Em đang mê học điện tử, bác nào có cái máy hiện sóng củ không dùng nửa thì để lại cho mình đi.
                              Thanks nhiều nhiều
                              Tại sao cuộc sống không cho tôi biết tôi yêu điện tử sớm nhỉ. Bây giờ mới bắt đầu có quá muộn không......?

                              Comment


                              • #30
                                Chúc mừng bác Phàm đã hoàn thành một nhiệm vụ và trở về . Theo em nghĩ thì cũng không có gì vui mà cũng không có gì đáng buồn cả . Về hưu là hoàn thành một nhiệm vụ cũng giống như Tốt nghiệp thôi . Ai cũng cho rằng đời học sinh đẹp nhưng làm sao mà cứ trẻ con để đi học mãi được .
                                Nhưng có một số ý kiến của mấy bạn Rà thì không chấp nhận được . Chỉ có cái gì của mình thì mình mới được gìn giữ , nếu chẳng may bị mất thì mình cũng có quyền nối tiếc . Nhưng những thứ không phải của mình thì hà cớ chi mình nuối tiếc . Nếu mình cứ cố giữu những thứ không phải của mình xem ra có phần .... tham .
                                Bác Phàm có về hưu hay không thì cái nghiệp Điện Tử ( tử vì điện ) vẫn là của bác . Cái chuyên môn , cái kinh nghiệm vẫn là của bác .
                                Còn cái Công việc là của .... người ta . Cho nên mình đâu phải luyến tiếc cái Công việc như nhiều bạn RÀ suy nghĩ . Nếu một người nào đó làm một công việc gì đó mà nhăm nhe sẽ tiếp tục làm cái Việc đó khi không còn làm việc ở đó nữa thì đó là một suy nghĩ .... tồi . Một suy nghĩ ..... ăn cắp .
                                Chẳng thê mà xưa có những chuyện kinh dị là một người làm những việc hết sức bí hiểm , sau khi người đó được thôi công việc đó thì đồng thời người ta cũng tiêm cho một ống thuốc thành ....Bệnh nhân tâm thần để họ không thể thực hiện được cái việc bí hiểm đó hoặc để lộ cái công việc bí hiểm đó ra ngoài nữa .
                                Cuộc sống có nhiều cái đáng tiếc mà chính cái người đánh mất họ cũng không biết . Tôi có anh bạn ngày trước rất giỏi , có 3 bằng kỹ sư . Thế rồi cuộc sống cứ loanh quanh để rồi trở thành anh thợ sửa tivi quèn .
                                Nhiều bạn trẻ cũng từng được học cái nọ , cái kia , cũng bằng nọ bằng kia . Nhưng họ không biết gìn giữ , phát huy chính những thành công của bản thân họ để rồi ngày tháng mai một . Trong khi họ lại đi luyến tiéc những thứ không phải của mình .
                                Chuyên làm các mạch điện tử bí hiểm và kỳ quặc .
                                nguyendinhvan1968@gmail.com

                                Mobil : 0903 252 168 Chỉ gọi từ 09 giờ đến 17 giờ . Từ 18 giờ ngoài vùng phủ sóng

                                Comment

                                Về tác giả

                                Collapse

                                vi van pham Tìm hiểu thêm về vi van pham

                                Bài viết mới nhất

                                Collapse

                                Đang tải...
                                X