Nếu chỉ vì một sự đam mê yêu thích mà bạn chọn nghề thợ điện tử thì có lẽ không hợp lý . Nghề thợ sửa điện tử là nghề khó , thậm chí khó hơn khi làm một kỹ sư .
Chỉ cần bạn nắm vững 5 cái máy , chục kiểu mạch điện . Bạn nghiễm nhiên trở thành kỹ sư . Ngược lại để làm thợ sửa điện tử , lượng kiến thức đó lại quá ít ỏi .
Khi làm kỹ sư bạn chỉ có một thủ trưởng , khi bạn làm thợ bạn lại phải làm việc với hàng ngàn thủ trưởng với trăm ngàn thành phần xã hội .
Khi bạn làm kỹ sư những vấn đề gì là khó khăn , những vấn đề gì không thể vượt qua được , bạn đều được biết trước . Nhưng làm thợ những gì là khó khăn , những gì là không thể vượt qua được , bạn không bao giờ được biết trước . Như vậy làm thợ điện tử đồng nghĩ với việc bạn sẵn sàng đối diện với những khó khăn mà không bao giờ được biết trước .
Cách đây khoảng 4-5 năm trên diễn đàn điện tử , có một tranh luận khá gay gắt đến mức chửi nhau . Trong đó quan điểm của tôi là tôi không thích nghề thợ điện tử của mình . Trong khi ý kiến trái ngược có một số lượng khá đông là phải yêu nghề , phải tự hào với nghề , phải say mê với nghề ...
Đến bây giờ sau đó mấy năm , những người yêu nghề , đam mê với nghề ở đâu hết rồi ? Chắc chắn nhiều người trong số đó họ đã bỏ nghề .
Chỉ cần bạn nắm vững 5 cái máy , chục kiểu mạch điện . Bạn nghiễm nhiên trở thành kỹ sư . Ngược lại để làm thợ sửa điện tử , lượng kiến thức đó lại quá ít ỏi .
Khi làm kỹ sư bạn chỉ có một thủ trưởng , khi bạn làm thợ bạn lại phải làm việc với hàng ngàn thủ trưởng với trăm ngàn thành phần xã hội .
Khi bạn làm kỹ sư những vấn đề gì là khó khăn , những vấn đề gì không thể vượt qua được , bạn đều được biết trước . Nhưng làm thợ những gì là khó khăn , những gì là không thể vượt qua được , bạn không bao giờ được biết trước . Như vậy làm thợ điện tử đồng nghĩ với việc bạn sẵn sàng đối diện với những khó khăn mà không bao giờ được biết trước .
Cách đây khoảng 4-5 năm trên diễn đàn điện tử , có một tranh luận khá gay gắt đến mức chửi nhau . Trong đó quan điểm của tôi là tôi không thích nghề thợ điện tử của mình . Trong khi ý kiến trái ngược có một số lượng khá đông là phải yêu nghề , phải tự hào với nghề , phải say mê với nghề ...
Đến bây giờ sau đó mấy năm , những người yêu nghề , đam mê với nghề ở đâu hết rồi ? Chắc chắn nhiều người trong số đó họ đã bỏ nghề .

và thích thú ngắm nhìn nó cũng như tự hỏi sao nó lại chạy được nhỉ,cứ thế mày mò tháo hết cái này đến cái kia trong nhà,lúc đấy điều kiện rất khó khăn kiếm được cái đông cơ DC la quý lắm rồi,mỗi lần tìm tòi ra được cái mới la mình cảm thấy 1 sự hưng phấn trong lòng,hằng ngày đọc sách tìm hiểu về điện tử,lớp 4 mình đã thành thạo trong việc lắp những mạch cơ bản nhất ,lớp 5 mình làm được 1 chiếc oto chạy bằng pin con thỏ chỉ tiến và lùi được,lớp 6 bằng khoản tiền tiết kiệm và tiền tết mình mua được chiếc xe oto điều khiển từ xa va cũng tháo tung nó ra sau khi nghịch chán,sau đó khoảng 2 tuần mình làm được thuyền điều khiển từ xa bằng xốp ngoài ra còn xe tăng,máy may,pháo điều khiển từ xa(chỗ mình biên giới nên bán nhìu)....V.vvvv,lên lớp 8 mình tham gia cuộc thi sáng tao dành cho thiếu niên nhi đồng ở trường va được giải nhất
,từ đó đến giờ mình vẫn luôn trao dồi kiến thức về điện tử,mỗi khi chế tạo được cái gì đấy là vui lắm thậm chí quyên cả ăn để làm cho xong,đúng là nghề điện tử này nó cũng phải có duyên và đam mê ăn vào trong máu,đừng thấy khó mà nản có năng khiếu+điều kiện như bây giờ chỉ cần học và thực hành vài năm là trình độ của bạn hơn mình mày mò 12 năm thôi,chỗ mình không phải thủ đô nên kiếm được những con IC không dẽ như Hà Nội luôn đủ các loại vậy mà mình đâu có nản,tất cả chỉ vì: ĐAM MÊ ĐÃ ĂN VÀO MÁU,những gì mình nói đều la sự thật ko có mục đich khoe khoang hay ý gì khác chỉ là muốn động viên bạn thôi,mình tặng bạn 3 câu:

Comment