Thông báo

Collapse
No announcement yet.

Không bao giờ quá muộn để thực hiện ước mơ

Collapse
X
 
  • Lọc
  • Giờ
  • Show
Clear All
new posts

  • Không bao giờ quá muộn để thực hiện ước mơ

    Sẽ không bao giờ là quá trễ để theo đuổi và thực hiện ước mơ của mình. <i>Quà tặng cuộc sống</i> chúc bạn sẽ dũng cảm tự tin hiện thực hóa ước mơ của mình thông qua mẩu truyện ngắn dưới đây.


    Ngày đầu tiên ở trường, sau khi giáo sư giới thiệu về bản thân, ông đã đố chúng tôi xem trong lớp có gì khác lạ. Tôi đứng lên và nhìn xung quanh thì bỗng có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai. Tôi quay lại và thấy một cụ già nhỏ bé, nhăn nheo đang mỉm cười – một nụ cười bừng sáng.

    Bà nói: “Chào cậu, tôi tên là Rose. Tôi tám mươi bảy tuổi. Tôi bắt tay cậu một cái được không?”. Tôi cười to và vui vẻ đáp lại: “Dĩ nhiên rồi!”, và thế là bà cụ bắt tay tôi một cái thật chặt.

    - Sao bà lại đi học vào cái tuổi còn quá ‘ngây thơ’ này? – tôi đùa.

    Bà cũng đùa lại:

    - Tôi tới đây tìm một người chồng giàu có, làm đám cưới, có thêm vài đứa nhóc, rồi nghỉ hưu và đi du lịch.

    “Ối, bà hài hước thật!”, tôi thực sự tò mò muốn biết cái gì đã thúc đẩy bà cụ thử sức vào cái tuổi này.

    - Tôi luôn mơ ước được đi học đại học, và bây giờ thì tôi được đi học đây! – bà cụ nói.

    Sau buổi học, chúng tôi đi về hội quán sinh viên để làm một ly socola nóng. Tôi và bà đã trở thành bạn ngay sau đó, và chỉ sau ba tháng chúng tôi đã cùng nhau tan lớp, tiếp đó là những câu chuyện không bao giờ dứt. Tôi luôn thích thú lắng nghe “cỗ máy thời gian” này, nghe bà chia sẻ những kinh nghiệm và những triết lý thâm thúy về cuộc đời.

    Trong năm đó bà Rose đã trở thành biểu tượng của trường tôi. Bà kết bạn ở bất cứ nơi nào bà đến chơi. Bà thích ăn mặc lịch sự trước mọi người. Cuối học kỳ, chúng tôi mời bà Rose đến nói chuyện trong một bữa tiệc của đội bóng, và tôi không bao giờ quên được những gì bà đã nói với chúng tôi. Bà trang trọng bước lên bục, mỉm cười và nói:

    “Chúng ta không nên ngừng hoạt động. Có bốn bí quyết để có được tuổi trẻ, hạnh phúc và thành công. Đó là:

    - Bạn phải cười và tìm thấy một chuyện vui, hài hước mỗi ngày.

    - Bạn phải có một mơ ước riêng cho mình. Khi không còn ước mơ nữa, khi ấy là bạn đã chết. Có bao nhiêu người quanh chúng ta, tuy đi đi lại lại đó mà không biết mình đã chết.

    - Có một sự khác biệt lớn giữa già đi và trưởng thành. Nếu bạn 19 tuổi và nằm trọn trên giường một năm, không có được bất cứ sự cống hiến nào cho cuộc đời, bạn sẽ già đi thành người 20. Ai rồi cũng phải trải qua điều này, thậm chí không cần tài năng và danh vọng gì bạn cũng sẽ già đi trong nay mai. Trong khi đó, nếu biết tìm ra những cơ hội để trải nghiệm và hoàn thiện, bạn sẽ không bị già đi mà sẽ còn trưởng thành hơn rất nhiều.

    - Cuối cùng, đó là không hối tiếc. Bọn lớn tuổi chúng tôi thường không tiếc những gì mình đã làm, mà chúng tôi chỉ tiếc những gì mình chưa làm. Chỉ những người còn mang hối tiếc mới là người sợ chết”.

    Bà kết thúc bằng cách hát cho chúng tôi nghe bài “Đóa hồng”. Bà “thách” bọn tôi học thuộc lời ca và sống như lời bài hát đó.

    Vào một ngày cuối năm, trước lễ tốt nghiệp chừng một tuần, bà Rose ra đi thanh thản sau một giấc ngủ dài. Hơn hai nghìn sinh viên của trường đã đến dự lễ tang của bà – người bạn đồng môn đã dạy cho chúng tôi bài học: không bao giờ là quá trễ để thực hiện điều mình ao ước.

    Theo: https://sites.google.com/site/quanni...ao-gio-la-muon

  • #2
    - mình đọc thấy nó mơ hồ làm sao ấy. hơi giống mấy cuốn sách dạy cách làm giàu liên quan đến usa
    - các bạn còn lại vô đọc bài viết này cảm nhận thế nào, có gì tốt xấu đúng sai thì cũng nên viết vài dòng phản hồi cho tác giả chứ...

    Comment


    • #3
      Nguyên văn bởi complete Xem bài viết
      - mình đọc thấy nó mơ hồ làm sao ấy. hơi giống mấy cuốn sách dạy cách làm giàu liên quan đến usa
      - các bạn còn lại vô đọc bài viết này cảm nhận thế nào, có gì tốt xấu đúng sai thì cũng nên viết vài dòng phản hồi cho tác giả chứ...
      Hihi nói chung cuộc sống quan trọng cần có một ước mơ, dám mơ ước và thực hiện ước mơ của mình chính là bạn đang sống rồi

      Comment


      • #4
        Chương trình ''Quà Tặng cuộc sống '' khá hay và ý nghĩa với mỗi con người trong cuộc sống này , đặc biệt là lớp trẻ

        Comment


        • #5
          Hi chương trình "Quà tặng cuộc sống" bạn BBC-CNN nhắc tới chắc là chương trình chiếu trên vtv3 đúng không, chương trình đó thật sự rất có ý nghĩa, những câu chuyện thường ngày nhưng rất xúc động.

          Comment


          • #6
            Nguyên văn bởi bluena Xem bài viết
            Hi chương trình "Quà tặng cuộc sống" bạn BBC-CNN nhắc tới chắc là chương trình chiếu trên vtv3 đúng không, chương trình đó thật sự rất có ý nghĩa, những câu chuyện thường ngày nhưng rất xúc động.
            xúc động nhưng phân nửa chỉ là trên tivi còn thực tế thì đâu có như tivi
            Website chính thức đổi địa chỉ website thành
            Mời các bạn ghé thăm !!!

            Comment


            • #7
              hihi đôi khi cũng có mà bạn, những câu chuyện đó giúp mình gợi nhớ về những điều tốt đẹp trong cuộc sống này, cho mình một niềm tin rắng, vẫn còn những người tốt xung quanh chúng ta, họ không cần phải được như phim, nhưng chí ít họ cũng là những người đáng trân trọng, giống như những hiệp sĩ đường phố hay người cha sống trong cống nuôi con đậu thủ khoa. Cuộc đời vẫn đẹp đúng không bạn ^^

              Comment


              • #8
                Các bác sẽ làm được nếu đó không là tác phẩm của "học sĩ đa tài".

                Chúc vui.

                Comment


                • #9
                  Hoỉ xem cụ sinh viên ó có phải là Bà Mẹ Mỹ anh hùng không . Nghe đâu như nếu Mẹ Mỹ anh hùng nếu thi đại học sẽ được công thêm 10 điểm .
                  Chuyên làm các mạch điện tử bí hiểm và kỳ quặc .
                  nguyendinhvan1968@gmail.com

                  Mobil : 0903 252 168 Chỉ gọi từ 09 giờ đến 17 giờ . Từ 18 giờ ngoài vùng phủ sóng

                  Comment


                  • #10
                    Bác NDV ơi, khái niệm sinh viên ở Mỹ nó khác ở VN mà. Ngay ở Singapore cũng khác VN. Một cậu ấm VN, đi sàn nhiều hơn đến lớp, thi trượt đại học VN nhiều năm liền,... được cha mẹ đóng tiền bảo lãnh để đi du học là trở thành sinh viên ở nước ngoài, đâu có cần thi rồi chờ điểm sàn, so điểm chuẩn,... như ở miềng.
                    Vấn đề là sinh viên đó ra khỏi trường theo phương "thẳng đứng" hay "xiên".
                    Và nếu được tốt nghiệp thì cái bằng của sinh viên đó sẽ là bằng cao đẳng hay bằng đại học.
                    Chưa đỗ tú tài, nên vẫn còn phải đi học.

                    Comment

                    Về tác giả

                    Collapse

                    bluena Tìm hiểu thêm về bluena

                    Bài viết mới nhất

                    Collapse

                    Đang tải...
                    X