Ở đây là đầy đủ nhất bạn này.Bang chủ cái bang Quyế Dương
http://www.diendandientu.com/diendan...ad_thread,2266
http://www.diendandientu.com/diendan...ad_thread,2266

) Hầu hết các bộ đèn này đều có chức năng phân biệt ngày đêm (thực ra là phân biệt sáng tối), nó cung cấp 1 núm vặn chỉnh độ nhạy với ánh sáng từ đó cho phép mình cài đặt ánh sáng nền tối đến mức nào thì mới bật sáng đèn, dải điều chỉnh rất rộng: từ ánh sáng trời mạnh đến tối om, tóm lại là rất hoàn hảo rồi mà ko cần phải chế thêm cái gì nữa cả.
hoặc chỉ đơn giản là đi vệ sinh và ... ngồi lỳ bên trong. Khi đó muốn đèn bật sáng trở lại thì phải huơ huơ tay qua lại 1 cái 
Đó là đặc tính đặc trưng của bộ khuếch đại vi sai. Bởi vậy các mắt PIR thương mại phổ biến hiện nay đều là mắt phát hiện chuyển động. Cũng nhờ nhiều mạch khuếch đại xử lý vi sai liên hoàn mà các bộ cảm biến PIR có độ nhạy rất lớn và không chỉ phát hiện tín hiệu hồng ngoại của cơ thể người mà còn có thêm khả năng phân lập sự tương phản của các bức xạ phi hồng ngoại trên nền ... hồng ngoại. Hệ quả là mắt PIR không chỉ phát hiện được đối tượng trực tiếp phát xạ tia hồng ngoại mà còn phát hiện được cả các vật thể không bức xạ hồng ngoại di chuyên trên "phông nền" hồng ngoại. Nói một cách khác, các bộ PIR thực sự trở thành một con mắt thực thụ, có thể "nhìn thấy" rõ ràng không chỉ các đối tượng phát ra tia hồng ngoại, phát mạnh, phát yếu rất khác nhau mà "nhìn thấy" cả các vật thể hoàn toàn không phát tia hồng ngoại. Điều này hoàn toàn tương tự giống như như đôi mắt của bạn. Con mắt của bạn có chứa võng mạc và cầu mắt đóng vai trò là 1 thấu kính lồi hội tụ ánh sáng lên trên võng mạc. Trên võng mạc là vô số các tế bào nhạy với ánh sáng, tín hiệu ánh sáng tác động vào chúng sẽ phát sinh tín hiệu ở "đầu ra" đưa đến não để xử lý. vùng thị giác trong não bộ cũng hoạt động như 1 bộ xử lý vi sai. Cho phép nhận dạng các vật thể chuyển động rất nhanh, gần như là ngay lập tức. Tốc độ nhận dạng "tức thời" đó có được bởi vì đó là 1 hình ảnh động, bởi vì các đối tượng chuyển động gây ra một tín hiệu sai lệch tương đối giữa các tế bào, sự sai lệch này trực tiếp tác động vào vùng nhận thức trên não khiến chúng ta nhận diện vật thể ngay tức thì. Bạn đã biết một đứa trẻ mới ra đời, nó chưa có ký ức và kinh nghiệm nên nếu cho nó nhìn 1 hình ảnh tĩnh thì đối với nó mọi hình dạng trong đó đều "no information", thế nhưng chỉ cần có cái gì chuyển động trong vùng nhìn của nó thì lập tức nó sẽ nhận biết ra ngay và quay đầu về phía đó để quan sát vật thể. Khác với chúng ta là những người lớn khi quan sát 1 hình ảnh tĩnh, các tín hiệu chuyển đến não là 1 tín hiệu tĩnh và đòi hỏi não phải vận dụng đến vùng ký ức (bộ nhớ) để tách biệt, phân lập các vật thể bằng ...kinh nghiệm. Nhờ có ký ức hay kinh nghiệm mà chúng ta có thể phân biệt được sự xuất hiện của 1 con người đang đứng yên trước 1 cái bếp hay đứng lẫn lộn với cây cỏ trên cánh đồng phía xa xa. Và dĩ nhiện sự nhận dạng và phân lập các vật thể của chúng ta để cung cấp cho chúng ta các thông tin là nhờ vào vùng kỹ ức và kinh nghiệm trải qua quá trình lớn lên và kinh nghiệm nghề nghiệp của chúng ta. Và dĩ nhiên tốc độ nhận dạng các vật thể trong hình ảnh tĩnh vì phải qua qua xử lý vô cùng phức tạp nên tốc độ nhận dạng thấp hơn rất nhiều so với tốc độ nhận dạng vật thể chuyển động. Và cũng giống như mắt người, các bộ cảm biến PIR mặc dù chỉ có 4 tế bào thu nhận tín hiệu hồng ngoại cũng có khả năng phân lập về "màu sắc", cường độ ánh sáng hồng ngoại của các vật thể khác nhau ở độ phân giải thấp (chỉ ở mức độ đen-trắng, đậm-nhạt mà thôi) . Và nếu chúng ta chế tạo thêm các bộ giải mã hiện thị hình ảnh tương xứng với các bộ vi xử lý tín hiệu và sử dụng các bộ PIR với ma trận hàng trăm tế bào chúng ta hoàn toàn có thể giúp các mắt PIR nhận dạng được vật thể ở trong trạng thái tĩnh và có thể "nhìn thấy" những gì mà "con mắt" PIR sensor đang thu nhận được.
Comment