Nguyên văn bởi dinhthuong80
Xem bài viết
Kiếp sau nguyện làm ĐÓA SEN
Cớ sao THẤM BÙN LẤM LEM vậy Trời?!
Hoa tàn hoa lại cứ rơi
Nghĩa là hoa chết thì đời nào hay!
(Quá thừa, ai lại chẳng hay
Đâu cần nói HOA NÀO HAY như vầy!)
Sớm hôm gần Đức Phật đây,
Nghe lời thuyết pháp hằng ngày, Sen chi?
Sen thường, chẳng đặng, sầu bi!
Sen vàng Người ngự, ta thì ước ao!
(BÌNH TÂM BỎ LUYẾN ÁI sao?
Vọng cao ước lớn biết bao, khác nào!)
VÔ TÌNH, HỮU Ý, ôi chao!
Dẫu vô tình cũng khiến ...ao phật lòng!
Nên ta cương quyết một lòng
TỘI CHI LƯU LUYẾN... cái vòng nhân gian!!!
Tình duyên, ôi chuyện nhân gian
CHỈ TOÀN BÀNG BẼ, khóc than đau lòng?!
Chút vui, hạnh phúc: bằng không?!
Nên ta tình tuyệt, chẳng mong làm gì!!!
(Cái nhìn phiến diện, sân si!!!
Khi đời muôn thuở đẹp vì tình yêu!
Dẫu cho đau khổ còn nhiều
Thế gian hạnh phúc hơn nhiều sầu bi)
Xưa Đức Phật dạy những chi?
Dù cho người phụ, dù khi ta buồn
Một lòng nhân ái ta luôn
Từ bi, hướng đạo, mãi luôn giúp đời...
Nghe, ngẫm lời hát, than ôi!
Làm sao xứng được với NGƯỜI hay SEN?!
Leave a comment: